Bối cảnh ra đời: Nhu cầu về một xe tăng mạnh mẽ hơn
Trong những năm 1930, Đức Quốc xã bắt đầu bí mật phát triển lực lượng tăng thiết giáp của mình, vi phạm các điều khoản của Hiệp ước Versailles
. Những chiếc xe tăng đầu tiên của Đức, như Panzer I và Panzer II, chỉ là những thiết kế hạng nhẹ, chủ yếu được sử dụng cho mục đích huấn luyện và thử nghiệm. Khi chiến tranh đến gần, các nhà hoạch định quân sự Đức nhận ra sự cần thiết phải có những chiếc xe tăng mạnh mẽ hơn, có khả năng đối đầu với các thiết kế xe tăng mới của Pháp và Liên Xô.
Sự ra đời của các loại xe tăng như T-34 của Liên Xô, với lớp giáp nghiêng và hỏa lực mạnh mẽ, đã thúc đẩy Đức Quốc xã phải nhanh chóng phát triển một loại xe tăng mới, có khả năng vượt trội hơn hẳn so với các thiết kế hiện có. Yêu cầu đặt ra là một chiếc xe tăng có lớp giáp dày, hỏa lực mạnh và khả năng di chuyển tốt trên mọi địa hình. Đây chính là tiền đề cho sự ra đời của xe tăng Tiger.
Quá trình thiết kế và sản xuất: Sự phức tạp và tốn kém
Năm 1941, hai công ty Henschel và Porsche được giao nhiệm vụ thiết kế một loại xe tăng hạng nặng mới. Cả Hai công ty đều đưa ra các thiết kế cạnh tranh, nhưng thiết kế của Henschel, với động cơ Maybach HL230 P45 V-12 và hệ thống treo thanh xoắn, đã được lựa chọn để sản xuất. Xe tăng Tiger bắt đầu được sản xuất vào tháng 8 năm 1942, và những chiếc xe tăng đầu tiên được đưa vào phục vụ trong quân đội vào cuối năm đó.
Xe tăng Tiger được trang bị pháo 88mm KwK 36 L/56, một trong những loại pháo xe tăng mạnh nhất thời bấy giờ. Pháo này có khả năng xuyên thủng lớp giáp dày của hầu hết các loại xe tăng Đồng minh ở khoảng cách xa. Ngoài ra, Tiger còn được trang bị hai súng máy MG34 để phòng thủ chống bộ binh.
Tuy nhiên, quá trình sản xuất xe tăng Tiger rất phức tạp và tốn kém. Mỗi chiếc xe tăng đòi hỏi hàng ngàn giờ công lao động và sử dụng nhiều nguyên vật liệu quý hiếm. Điều này dẫn đến số lượng sản xuất xe tăng Tiger bị hạn chế, chỉ có khoảng 1.347 chiếc được sản xuất trong suốt thời gian chiến tranh.